Sinh viên năm thứ nhất

Nhiều giáo sư đại học lâu năm không thích dạy sinh viên năm thứ nhất, và phần lớn các lớp năm thứ nhất đều được phân cho các giáo sư mới hay sinh viên tốt nghiệp trong chương trình tiến sĩ. Nhưng từng năm, tôi bao giờ cũng tình nguyện dạy ít nhất một lớp năm thứ nhất vì đó là thách thức với tôi để giúp những sinh viên nào thành công trong việc học hiệu quả. Trách nhiệm dạy của tôi tại CMU là với sinh viên tốt nghiệp, đa phần là mức thạc sĩ hay cao hơn, cho nên khi tôi đồng ý dạy lớp năm thứ nhất, phần lớn các đồng nghiệp của tôi đều ngạc nhiên.

Sự kiện là nhiều sinh viên năm thứ nhất không biết cách học ở đại học, và họ cần giúp đỡ. Tôi bao giờ cũng dành tuần đầu tiên để giải thích cho họ sự khác biệt giữa học ở trung học và đại học và tại sao việc tham gia vào hoạt động thảo luận trên lớp là quan trọng cho việc học của họ. Phần lớn sinh viên đại học không biết rằng việc tham gia trên lớp là quá trình học quan trọng mà có thể giúp cho họ trong việc học của họ. Càng nhiều sinh viên tham gia, họ càng học tốt hơn và trở thành người học chủ động, và phần lớn người học chủ động cuối cùng đều trở thành người học cả đời. Mục đích của tôi là giúp cho những sinh viên năm thứ nhất này dịch chuyển từ người học thụ động sang người học chủ động. Tôi muốn giúp các sinh viên người chỉ tập trung vào việc được điểm tốt và đỗ kì thi trở thành người học cả đời. Đó là lí do tại sao tôi nhận thách thức này để giúp cho sinh viên năm thứ nhất phát triển kĩ năng học tốt điều sẽ giúp họ trong nghề nghiệp tương lai của họ.

Tôi đã viết nhiều bài báo về học chủ động, cho nên hôm nay tôi sẽ viết về cách làm cho sinh viên tham gia vào hoạt động trong lớp. Sau khi giải thích cho sinh viên về tầm quan trọng của đọc tài liệu TRƯỚC KHI tới lớp, tôi muốn chắc tất cả họ đều tuân theo chỉ dẫn bằng việc cho bài kiểm tra với câu hỏi ngắn (3 câu hỏi ngắn liên quan tới việc đọc bài báo) vào lúc bắt đầu mỗi lớp. Sinh viên nào không đọc sẽ KHÔNG có khả năng trả lời.  Từng câu hỏi ngắn đều xứng được mười điểm và sẽ được cộng vào điểm chung cuộc.

Bước tiếp là chuyển sinh viên từ người học thụ động (tức là, nghe bài giảng, ghi nhớ tài liệu và moi ra thông tin trong bài kiểm tra) thành người học chủ động (tức là, đọc, nghe, hỏi câu hỏi, nghĩ, phân tích, tổng hợp, và chia sẻ ý nghĩ của họ với người khác.) Trong lớp của tôi, bài giảng thường ngắn (15 phút) phần lớn là về các khái niệm then chốt và kiểm điểm các tài liệu quan trọng, nhưng phần còn lại dành cho thảo luận trên lớp nơi tôi gọi sinh viên theo tên và yêu cầu họ tham gia vào thảo luận. Từng sinh viên tham gia tốt cũng sẽ nhận được năm điểm mà sẽ được cộng vào điểm chung kết.

Khi lớp quen với việc tham gia trên lớp (tức là, phần lớn sinh viên đều tham gia vào thảo luận, có thể phải mất nhiều tuần để làm cho cả lớp tham gia.), thì tôi chuyển sang bước tiếp yêu cầu sinh viên chuẩn bị và tự họ lãnh đạo thảo luận. Bằng việc yêu cầu sinh viên đứng dậy, nêu ra câu hỏi, và bắt đầu thảo luận cái nhìn của họ, điều đó làm cho cả lớp sống động hơn, đặc biệt khi thảo luận thăm dò các cách nhìn và ý tưởng khác nhau. Tôi thường lắng nghe thảo luận và chỉ can thiệp khi thảo luận đi ra ngoài chủ đề vào luận cứ nóng, hay mất kiểm soát. Bằng việc để cho sinh viên lãnh đạo thảo luận, tôi xây dựng tinh thần độc lập của họ, và kĩ năng mềm (tức là, trình bày, trao đổi, nói chỗ công cộng, và lãnh đạo v.v.) Công thức học chủ động của tôi là đơn giản: Học chủ động là tương đương với chuẩn bị (Đọc & Học) và Tham gia (Thảo luận & Chia sẻ). Từng sinh viên lãnh đạo thảo luận tốt sẽ được mười điểm, sẽ được cộng thêm vào điểm chung kết.

Để đảm bảo rằng sinh viên không chỉ nói, mà học ở mức sâu, cứ hai tuần, tôi lại phân công bài tập về nhà, điều yêu cầu họ viết ra bài luận về việc học của họ. Chủ đề bài tập về nhà có liên quan tới thảo luận trên lớp nơi sinh viên suy nghĩ về việc học của họ. Nó KHÔNG phải là bài kiểm tra mà là suy nghĩ cá nhân về các chủ đề. Tôi muốn sinh viên phân tích và tổng hợp tài liệu môn học thành tri thức riêng của họ. Tôi bảo họ: “Đừng sao chép từ sách giáo khoa hay Internet, điều người khác viết là tri thức của họ, không phải của các em. Thầy muốn thấy điều các em biết, điều các em hiểu theo lời của các em. Không có đúng hay sai trong bài luận suy nghĩ, chỉ là điều các em biết. Bài tập về nhà giúp sinh viên nhận biết về trách nhiệm riêng của họ trong việc học của họ. Nó cũng cho phép tôi biết tiến bộ học tập của sinh viên để cho tôi có thể điều chỉnh nhịp đi của lớp. Sinh viên sẽ được cho điểm tương ứng theo bài luận của họ, và điểm này sẽ được cộng vào điểm chung kết của họ.

Bằng việc cho điểm cho từng hoạt động trên lớp, tôi không cần kiểm tra để giám sát việc học của sinh viên. Sinh viên cũng có thể giám sát điểm tích luỹ riêng của họ để nhận diện các điểm mạnh và điểm yếu của họ và kiểm điểm tiến bộ học tập của họ. Họ biết họ ở đâu khi so sánh với người khác và có hành động nếu cần. Khi họ học một cách chủ động, họ học nhiều hơn và việc học trở thành hoạt động thích thú điều giữ cho họ có động cơ.

Sinh viên học chủ động bao giờ cũng chịu trách nhiệm cho giáo dục của họ. Tất nhiên, việc học chủ động không có nghĩa một mình sinh viên chịu trách nhiệm cho việc học của họ, nhưng thầy giáo cũng phải chuẩn bị các hoạt động lớp học hàng ngày để hỗ trợ cho họ học. Trong nhiều năm dạy dùng kĩ thuật này, tôi tự tin mà nói rằng đây là cách tốt hơn để dạy khoa học và công nghệ và phát triển thói quen học tốt.

 

—English version—

 

The first year students

Many senior college professors do not like to teach first-year students, and most first year classes are often assigned to new professors or graduate students in the Ph.D. program. But each year, I always volunteer to teach at least one first-year class because it is a challenge for me to help these students to succeed in learning effectively. My teaching responsibility at CMU is on graduate students, mostly master-level or higher, so when I agree to teach first-year class, most of my colleagues were surprised.

The fact is many first-year students do not know how to study in college, and they need help. I always spend the first week to explain to them the differences between learning in high school and college and why participating in class activities is important to their learning. Most college students do not know that class participation is an important learning process that can help them in their studying. The more students participate, the better they learn and become active learners, and most active learners eventually become lifelong learners. My goal is to help these first-year students shift from passive learner to active learner. I want to help students who only focus on getting good grades and passing exams to become lifelong learners. That is why take this challenge to help first-year students to develop good studying skills that will help them in their future career.

I have written many articles about active learning, so today I will write about how to get students to participate in class activities. After explain to students about the important of read the materials BEFORE coming to class, I want to make sure that all of them do follow the instruction by giving a short quiz (3 short questions related to the reading article) at the beginning of each class. Students who do not read will NOT be able to answer.  Each quiz is worth ten points and will be added to the final grade.

The next step is to move students from passive learners (i.e., listen to lecture, memorize materials and regurgitate information in test) to active learners (i.e., read, listen, ask questions, think, analyze, synthesize, and share their thoughts with others.) In my class, the lecture is often short (15 minutes) mostly on key concepts and review important materials, but the rest is for class discussion where I call students by name and ask them to participate in the discussion. Each student who participate well will also receive a five points that will be added to the final grade.

When the class is getting used to class participation (i.e., most students do engage in discussion, it may take several weeks to get the whole class involve.), then I move to the next step which require students to prepare and lead the discussion by themselves. By asking student to stand up, raises a question, and begins to discuss their view, it make the class more vibrant, especially when the discussion explores different views and ideas. I often listen to the discussion and only intervene when the discussion gets outside of the topic into a hot argument, or out of control. By letting students lead the discussion, I build their independent spirit, and soft-skills (i.e., presentation, communication, public speaking, and leadership, etc.) My active learning formula is simple: Active learning is equal to preparation (Read & Learn) and Participation (Discuss & Share). Each student who lead class discussion well will receive ten points that will be added to the final grade.

To ensure that students are not just talk, but learn at deeper level, every two weeks, I assign a homework which require them to write an essay on their learning. The homework topic is related to the class discussions where students reflect on their learning. It is NOT a test but a personal reflection on the topics. I want students to analyze and synthesize the course materials into their own knowledge. I told them: “Do not copy from the textbook or the Internet, what other people write is their knowledge, not yours. I want to see what you know, what you understand in your word. There is no right or wrong in the reflection essay, just what you know. The homework helps students to be aware of their responsibility in their learning. It also allows me to know students’ learning progress in class so that I can adjust the pace of the class. Students will be graded according to their essay, and the score will be added to their final grade.

By giving points for each class activities, I do not need tests to monitor students’ learning. Students can also monitor their own accumulated points to identify their strengths and weaknesses and review their learning progress. They know where they are as compared with others and take actions if needed. When they are actively learning, they learn more and learning become an enjoyable activities that keep them motivated.

Active learning students are always responsible for their education. Of course, active learning does not means students are the sole responsibility for their learning, but the teachers must also prepare the daily classroom activities to support them to learn. For many years of teaching using this technique, I am confident to say that this is a better way to teach science and technology and develop good learning habit.