Gian lận

Có những học sinh tới trường nhưng thay vì học, họ thường gian lận để qua được bài kiểm tra. Với một số người trong họ “sợ trượt” dẫn họ tới gian lận. Những người khác gian lận để qua được kì thi và có được bằng cấp. Không mấy người trong họ thậm chí nghĩ rằng gian lận sẽ làm tổn hại cho họ trong tương lai. Tất nhiên, nhiều thầy cô giáo biết học sinh của họ gian lận nhưng bỏ qua vì họ tin rằng những học sinh gian lận sẽ phải học hậu quả cho bản thân họ về sau trong đời họ.

Trong tuần đầu tiên của mọi năm học, tôi bao giờ cũng dành thời gian để thảo luận với học sinh về vấn đề gian lận. Tôi bảo họ rằng khi họ gian lận một bài thi, điều đó có vẻ như họ đang học tốt, và từ quan điểm của thầy cô, với tôi điều đó có vẻ họ hiểu tài liệu, cho nên tôi chuyển sang chủ đề tiếp. Vấn đề là điều họ không học trong chương này lại là tri thức được cần cho chương sau. Tri thức có tính tích luỹ vì nó xây dựng trên tri thức trước. Cuối cùng, họ sẽ bị lúng túng và không hiểu phần còn lại của tài liệu, họ sẽ bị hoang mang. Nhiều học sinh bỏ trường vì họ không có nền tảng để tiếp tục. Thậm chí họ rất giỏi gian lận, họ có thể qua được môn học và chuyển sang môn sau. Vì học không học tài liệu cơ bản, họ không thể hiểu được tài liệu mới cho nên họ sẽ phải cứ tiếp tục gian lận cho tới khi bị bắt. Cho dù họ không bị bắt, không có nền tảng cơ bản, họ sẽ không có khả năng học bất kì cái gì thêm nữa. Chẳng hạn, nếu họ không học số học thì làm sao họ có thể học tính toán được?

Tôi thường bảo họ: “Một số trong các em có thể gian lận để qua được bài kiểm tra của thầy nhưng các em vẫn có thể qua được bài kiểm tra bằng việc để thầy biết rằng các em không biết câu trả lời. Thầy sẽ cho các em cơ hội thứ hai để học lại tài liệu. Nếu các em không biết câu trả lời, viết và từ “SC” bên cạnh nó và thầy sẽ cho các em “Cơ hội thứ hai” để học tài liệu rồi cho làm lại bài kiểm tra vào ngày hôm sau. Tất nhiên, các em sẽ chỉ được một nửa số điểm cho câu hỏi đó.” Quan điểm dạy của tôi là tôi muốn học sinh học, nếu họ không học, họ phải học lại tài liệu. Tôi không thích trừng phạt họ vì tôi muốn họ đổi thói quen xấu. Tất nhiên, với mọi môn học, học sinh được phép có ba “SC.” Nếu họ vẫn có vấn đề với bài kiểm tra, họ phải học lại môn học này. Tôi sẽ không cho phép họ tiếp tục sang môn khác.

Tôi giải thích: “Khi các em gian lận, các em không học và không có kĩ năng mà các em cần cho việc làm. Ngày nay các công ti không thuê các em vì các em có bằng cấp mà vì kĩ năng của các em. Họ sẽ kiểm tra các em trong cuộc phỏng vấn việc làm vì họ cho rằng nếu các em có bằng cấp các em cũng có kĩ năng. Không có cách nào để các em gian lận được trong phỏng vấn vì họ đang yêu cầu các em giải quyết vấn đề ngay trước họ. Các em phải học kĩ năng giải quyết vấn đề bằng việc giải vấn đề, không bằng sao chép câu trả lời. Các em phải có tri thức bằng việc học, không bằng ghi nhớ công thức vì không ai sẽ hỏi các em trích dẫn công thức trong cuộc phỏng vấn. Các em cần nghĩ một cách phê phán và phân tích dữ liệu, rồi giải thích cho người quản lí thuê người một cách rõ ràng và logic. Các em không thể ghi nhớ câu trả lời vì các em không biết họ sẽ hỏi cái gì. Các em có bao giờ tự hỏi tại sao ai đó có được đề nghị việc làm sau cuộc phỏng vấn trong khi người khác thì không có? Tại sao có nhiều người tốt nghiệp đại học bị thất nghiệp thế?  Một số người gian lận để qua được kì thi, có được bằng cấp và làm hài lòng bố mẹ họ nhưng bố mẹ họ có vẫn hài lòng khi con họ có bằng cấp mà không có kĩ năng và không thể tìm được việc làm không? Các em cảm thấy thế nào khi phần lớn bạn bè của các em có việc làm tốt mà em thì không có? Các em sẽ làm gì với mảnh giấy có tên là “bằng cấp” đó mà không có việc làm và vẫn phải phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bố mẹ các em?

Tôi thường để học sinh thảo luận vấn đề này trong vài phút rồi hỏi: “Khi biết những sự kiện này, các em còn vẫn muốn gian lận không?” Tôi cũng nói thêm: “Đừng nghĩ gian lận chút ít là cũng được. Gian lận nhỏ hiếm khi vẫn còn là nhỏ vì nếu các em không bị bắt, các em sẽ gian lận nữa rồi nó sẽ lớn lên thành vấn đề lớn hơn. Các em có thể sao chép bài tập về nhà của bạn vì các em bận đi chơi với bạn gái và hi vọng rằng thầy giáo không biết. Cuối cùng, các em sẽ lại làm điều đó nữa vì các em có hoạt động quan trọng khác. Những học sinh gian lận không bao giờ làm nó một lần mà thường liên tục làm nó cho tới khi họ bị bắt. Nhưng gian lận trong trường sẽ đưa các em tới gian lận cho bản thân các em trong cuộc sống của các em. Các em gian lận để qua được bài kiểm tra, các em có thể gian lận để có được bằng cấp và thậm chí có việc làm. Rồi các em gian lận trong việc làm của các em và gian lận với ông chủ của các em, rồi các em gian lận với công ti, và các em có thể gian lận với hôn phu của mình nữa vì việc gian lận đã trở thành thói quen. Để làm điều đó, các em sẽ phải nói dối để che đậy việc gian lận của các em. Các em muốn là loại người gì? Nếu phần lớn các em gian lận thì xã hội các em sẽ sống trong đó là loại xã hội gì? Các em cảm thấy thế nào khi ai đó cũng gian lận với các em?

Bằng việc để cho học sinh đi tới câu trả lời riêng của họ, tôi hiếm khi phải xử trí vấn đề gian lận trong môn học của tôi.

 

—English version—

 

Cheating

There are students who go to school but instead of learning, they often cheat to pass the tests. To some of them the “fear of failure” lead them to cheat. Others cheat to pass exams and get a degree. Not many of them even thought that cheating will hurt them in the future. Of course, many teachers know their students cheat but ignore them because they believe that students who cheat will have to learn the consequence for themselves later in their lives.

In the first week of every school year,  I always spend the time to discuss with students about the issue of cheating. I tell them that when they cheat on an exam, it looks like they are doing well, and from the teachers’ view, it looks to me like they understand the materials, so I move on to the next topics. The problem is what they do not learn in one chapter is the required knowledge for the next. Knowledge is cumulative as it builds on previous knowledge. Eventually, they will get lost and do not understand the rest of the materials, then they will get confused. Many students quit school because they do not have the foundation to continue. Even if they are very good at cheating, they may pass the course and move on to the next. Since they do not learn the basic materials, they cannot understand the new materials so they will have to keep on cheating until they get caught. Even if they do not get caught, without a basic foundation, they will not be able to learn anything further. For example, if they do not learn arithmetic then how can they learn calculus?

I often tell them: “Some of you may cheat to pass my test but you can still pass my test by letting me know that you do not know the answer. I will give you a second chance to learn the materials again. If you do not know the answer, put the word “SC” next to it and I will let you have a “Second Chance” to learn the materials then redo the test on the next day. Of course, you will only have half of the point for that question.” My view of teaching is I want students to learn, if they do not learn, they must learn the materials again. I do not like to punish them as I want them to change their bad habit. Of course, for every course, students are allowed to have three “SC.” If they still have a problem with the test, they have to retake the course. I will not allow them to continue to the next.

I explain: “When you cheat, you do not learn and do not have the skills that you need for the job. Today companies do not hire you because you have a degree but on your skills. They will test you during the job interview as they assume that if you have the degree you also have the skills. There is no way you can cheat during the interview because they are asking you to solve the problem in front of them. You should learn problem-solving skills by solving problems, not by copying answers. You should have the knowledge by learning, not by memorizing  formulas because nobody will ask you to recite formulas in an interview. You need to think critically and analyze the data, then explain to the hiring manager clearly and logically. You cannot memorize the answers because you do not know what they will ask. Have you ever wonder why somebody gets a job offer after the interview but others do not? Why there are so many unemployed college graduates?  Some cheat to pass exams, get a degree and please their parents but do their parents still happy when their children have the degree but not the skills and cannot find a job? How do you feel when most of your friends have a good job but you do not? What are you going to do with a piece of paper called “Degree” but without a job and still have to depend on your parents’ support?

I often let the students discuss the issue for a few minutes then ask: “Knowing these facts, do you still want to cheat? I also elaborate: “Do not think of cheating a little bit is OK. A small cheating rarely stays small because if you do not get caught, you will cheat again then it will grow into a bigger problem. You may copy a homework from a friend because you are busy going out with your girlfriends and hope that the teachers do not know. Eventually, you will do it again as you have other important activities. Students who cheat never do it once but often continue until they got caught. But cheating in school will lead you to cheat yourself in your life. You cheat to pass the tests, you may cheat to get a degree and even a job. Then you cheat on your job and cheat your boss, then you cheat the company, and you may cheat your spouse too as cheating has become a habit. To do that, you will have to lie to cover up your cheating. What kind of person do you want to be? If most of you cheat then what kind of society you will be living in? How do you feel when someone also cheats you?

By letting the students come up with their own answer, I rarely have to deal with the cheating issue in my course.