Giáo dục nhà trường Việt Nam: cách các công ti công nghệ đang đào tạo đợt sóng tiếp các công nhân

Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam — Tôi tới muộn cho lớp học từ 5:30 chiều, một phòng có điều hoà nhiệt độ đóng kín khi tôi tới. Tôi cởi dép ra, phong tục khi tới thăm gia đình và doanh nghiệp Việt Nam, và tham gia cùng hàng chục người ngồi sát trong các dãy trạm làm việc ở một không gian thưa thớt với các bức tường trắng.

Căn phòng nhỏ này ở cách dinh Thống nhất quãng 10 phút đi bộ, nơi tổng thống Nam Việt Nam đã sống và làm việc trong điều được biết tới ở đây là cuộc chiến tranh với Mĩ. Nó được nhận ra rõ nhất là nơi xe tăng Bắc Việt Nam đâm đổ cánh cổng trong sự sụp đổ của Sài gòn năm 1975.

Nhưng hình ảnh được chiếu lên tường lớp học không phải là cảnh chiến tranh. Đó là bài học về viết mã. Phần lớn quãng 20 sinh viên tất cả ở đây với một lí do: học phát triển app cho iPhone và iPad dùng ngôn ngữ lập trình mới Swift của Apple.

“Điều bạn học trong trường không dành cho thế giới thực,” người hướng dẫn Phạm Khoa nói với tôi trong bữa ăn bánh xèo và phở sau lớp học. Lí do sao? Các lớp học ở đây hội tụ nhiều vào lí thuyết hơn là thực hành. Đó là lí do tại sao người lập trình 28 tuổi tự học bây giờ dạy cho những người khác viết ứng dụng cho iOS của Apple, Android của Google và hệ điều hành Windows của Microsoft — các kĩ năng họ không dễ học ở chỗ nào khác.

Nhu cầu đó để giáo dục bản thân người ta là một phần của việc dịch chuyển rộng hơn khi đất nước này — nổi tiếng với người Mĩ về cuộc chiến tranh gây nhiều tranh cãi trong những năm 60 và 70 — đang làm việc để trở thành một trong những nhà chế tạo công nghệ hàng đầu thế giới. Chỉ có một vấn đề: Ngay cả sau khi tốt nghiệp, sinh viên vẫn cần đào tạo thêm để làm nhiều hơn các thiết bị lắp ráp, chẳng hạn có hơn chục nhà chế tạo và công ti khởi nghiệp tôi đã gặp ở Việt Nam như một phần của Road Trip 2015. Nhiều công ti yêu cầu nhiều tháng, nếu không nói nhiều năm, về giám sát.

“Chương trình đào tạo ở các đại học Việt Nam không phù hợp cho làm việc sau tốt nghiệp,” Phạm Đông Phong, giám đốc nhà máy của cơ xưởng của LG ở Hải Phòng, một thành phố cảng ở bắc Việt Nam, nói. “Sau đại học, chỉ có tri thức chung để làm nó trong việc làm thực tại là thực sự khó khăn.”

Để giúp khép lại kẽ hở tri thức, một số người khổng lồ công nghệ, có cả Samsung và LG, đã khai trương chương trình riêng của họ để giáo dục công nhân Việt Nam. Tính sẵn sàng của họ để đầu tư minh hoạ cho sự hấp dẫn của đất nước này.

Việt Nam có chính phủ ổn định — mặc dù là cộng sản bảo thủ — sẵn sàng giảm thuế cho các công ti nước ngoài. Nó cũng khoe lực lượng lao động giá rẻ, đặc biệt khi so sánh với Trung Quốc, nơi lương đã dâng lên với nền kinh tế được cải tiến của đất nước. Một công nhân kĩ thuật ở Việt Nam điển hình làm ra quãng một phần ba nhân viên Trung Quốc (năm 2013, công nhân cơ xưởng ở Hà Nội làm được $145 một tháng so với $466 một tháng ở Bắc Kinh, mặc dầy lương đã tăng lên kể từ đó). Dân số Việt Nam cũng trẻ hơn — tuổi trung bình là 29 trẻ hơn tám tuổi so với Mĩ và Trung Quốc — và nói tiếng Anh xem như ngôn ngữ thứ hai mặc định của đất nước.

Và trong khi các kĩ năng chưa đáp ứng được nhu cầu về công việc công nghệ cao, chuẩn giáo dục đã dâng lên nhanh chóng. Trẻ 15 tuổi của Việt Nam có điểm cao nhất về đọc, toán học và khoa học hơn các thành phần tương ứng ở nhiều nước đã phát triển, kể cả Mĩ và Anh, nhờ có đầu tư của chính phủ vào giáo dục.

Bộ giáo dục và đào tạo Việt Nam đã không đáp ứng cho một yêu cầu về bình luận.

Khi chế tạo tới Việt Nam, kinh doanh đang bùng nở. Intel, nhà chế tạo chip lớn nhất thế giới, đã mở một cơ xưởng $1 tỉ đô la ở thành phố Hồ Chí Minh năm 2010, và nhà chế tạo theo hợp đồng có cơ sở ở Mĩ Jabil xây dựng đa số các thiết bị cuối bán lẻ cho khách hàng của nó ở cùng thành phố này. Kinh doanh máy điện thoại cầm tay Nokia của Microsoft đã dịch chuyển việc chế tạo của nó sang thủ đô Hà Nội từ Trung Quốc, nhà cung cấp LCD cho Apple Wintek quản lí vận hành ở Việt Nam, và LG làm mọi thứ từ thiết bị di động cho tới ti vi ở Hải Phòng.

Và năm ngoái, người khổng lồ điện tử tiêu thụ Samsung đã lắp ráp gần một phần ba các điện thoại thông minh của nó ở đây.

Chế tạo công nghệ đã giúp đẩy mạnh kinh tế của Việt Nam. GDP của nước này trong nửa đầu năm 2015 đã tăng 6.3 phần trăm so với cùng thời kì năm 2014, theo Tổng cục Thông kê của Việt Nam. Tăng trưởng đó đã được làm mạnh bởi xuất khẩu “điện thoại và linh kiện dự phòng” trị giá 14.7 tỉ đô la. Khu vực đó (phần lớn là điện thoại di động) chiếm quãng 19 phần trăm tổng xuất khẩu của Việt Nam, đứng đầu so với mọi loại khác.

Hiệu ứng Samsung

Nước này có thể cám ơn Samsung cho việc đẩy mạnh này. Năm 2012, quãng hai năm sau khi Samsung mở cơ xưởng thiết bị di động đầu tiên ở miền bắc của đất nước, Việt Nam bắt đầu xuất khẩu nhiều hơn nhập khẩu lần đầu tiên trong 20 năm. Sau khi Samsung bật công tắc cho cơ xưởng điện thoại thứ hai của nó ở miền bắc năm ngoái, 17 phần trăm trong tổng xuất khẩu năm 2014 của Việt Nam đến từ Samsung.

Samsung vẫn còn nghiêm chỉnh về đầu tư của nó ở đây. Trong bẩy năm qua, thị trường điện tử Hàn Quốc đã đánh dấu gần $9 tỉ đô la cho các tiện nghi ở Việt Nam. Điều đó không bao gồm hàng tỉ đô la được các bộ phận của Samsung và các nhà cung cấp chi ra, như việc chấp nhận gần đây bởi chính phủ Việt Nam cho cơ xưởng điện thoại thông minh và hiển thị máy tính bảng trị giá 1 tỉ đô la ở tỉnh Bắc Ninh.

Đông nam Á – nói riêng Việt Nam – đã lấn át Trung Quốc dưới dạng toàn bộ công nhân Samsung, và thậm chí vùng này đã vượt Hàn Quốc năm ngoái về cơ sở nhân công lớn nhất. Samsung sử dụng quãng 110,000 công nhân ở Việt Nam, với đại đa số trong hai cơ xưởng điện thoại thông minh ở các tỉnh Bắc Ninh và Thái Nguyên bên ngoài Hà Nội. Khi cơ xưởng điện tử tiêu thụ mới trị giá $1.4 tỉ đô la của công ti mở ra ở thành phố Hồ Chí Minh vào nửa sau năm 2016, Samsung sẽ thêm quãng 5,000 nhân viên nữa cho đội ngũ trả lương của nó.

“Việt Nam bây giờ là nước đang tăng trưởng, cho nên chúng tôi có cơ hội không chỉ cho kinh doanh mà còn cho lực lượng lao động,” Nguyễn Văn Đào, phó chủ tịch tiếp thị của công ti cho vận hành Việt Nam của Samsung nói với tôi trong văn phòng công ti ở toà tháp tài chính Bitexco — toà nhà cao chọc trời cao nhất thành phố Hồ Chí Minh.

Khi thuê mười nghìn công nhân ở một nước đang phát triển, khó tìm được các nhân viên với nền tảng mạnh trong công nghệ cao. Samsung thừa nhận nó sẽ phải đào tạo mọi công nhân của nó, Đào nói, và công ti lựa chọn việc thuê mới dựa trên nền tảng của họ và tri thức cơ sở.

“Giáo dục ở Việt nam phần lớn dựa trên lí thuyết và thiếu thực hành,” anh ta nói. “Chúng tôi vẫn cần nhiều kĩ năng thực hành và kĩ năng mềm để làm việc không chỉ trong cơ xưởng mà cả văn phòng bán hàng và các nơi khác.”

Samsung bắt đầu các thoả thuận với các đại học để cho công nhân của nó có thể theo các môn học không mất tiền vào ban đêm ngay trong cơ xưởng. Họ có khả năng học tiếng Anh và tiếnh Hàn, cũng như kế toán và kĩ nghệ điện tử.

Công ti cũng số thức hoá các sách và tài trợ cho 50 “thư viện thông minh” trong các thành phố chính và những vùng sâu xa của đất nước. Samsung đang làm việc với chính phủ Việt nam để số thức hoá các sách giáo khoa, các tài liệu tham khảo chuyên sâu và các sách khác, mà rồi được làm thành sẵn có qua app Android có tên Classbook. Người dùng phải có điện thoại Samsung để chạy app này.

Các năm đào tạo

Samsung không phải là công ti duy nhất đề cập tới kẽ hở giáo dục. LG, trong tháng ba đã mở một tiện nghi trên diện tích 800,000 mét vuông ở Hải Phòng, định thuê công nhân trước, và giải quyết với đào tạo và giáo dục sau.

“Với hiện tại, chúng tôi chỉ làm đào tạo tại chỗ,” Phong, giám đốc nhà máy nói. “Nhưng bây giờ chúng tôi đang thảo luận, suy nghĩ về ba năm tới, làm sao kiếm được người vận hành và người quản lí có kinh nghiệm.”

Thành phố lớn thứ ba Việt nam, Hải Phòng là một cảng quan trọng cách Hà Nội quãng ba giờ chạy xe hơi. LG có 1,000 nhân viên ở đó và dự định tăng gấp đôi lực lượng lao động trong năm tới. Trong khi có nhiều công nhân trẻ, có khả năng ở Việt Nam, LG đã tăng gấp đôi việc thuê các nhân viên có kinh nghiệm cho những nhiệm vụ nặng như giám sát công nhân dây chuyền lắp ráp hay tiến hành R&D, Phong nói.

Và vận hành R&D của nó, cho các khu vực như phần mềm và thông tin giải trí ô tô, mà LG bây giờ hội tụ vào ở Việt Nam. Cùng với việc làm cho chính phủ Việt Nam hài lòng, làm R&D bên trong đất nước làm cho nó dễ dàng giải quyết các vấn đề chế tạo, cũng như phát triển các sản phẩm cho thị trường địa phương.

Về trung bình, LG phải đào tạo các nhân viên tập trung vào R&D trong ba năm trước khi họ có thể làm việc trên các dự án riêng của họ, Phong nói. Quãng 30 phần trăm các thành viên cổ trắng giám sát công nhân dây chuyền sản xuất và xử lí các nhiệm vụ như đảm bảo chất lượng và kiểm thử có thể làm việc độc lập sau bốn tháng. Phần còn lại cần giám sát chặt chẽ trong một năm. Quãng 90 phần trăm công nhân dây chuyền, người thực tế lắp TV và điện thoại, làm việc một mình sau một tháng.

Để giải quyết với những thời gian đào tạo tại chỗ lâu dài này, LG tài trợ cho học bổng và thực tập. Nó cũng xem xét việc làm đối tác với các đại học về đào tạo chuyên môn.

Jabil vận hành một cơ xưởng tại đầu kia của đất nước ở thành phố Hồ Chí Minh, xây dựng các sản phẩm cho khách hàng như Ingenico và Sierra Wireless ở công viên công nghệ cao Sài Gòn. Jabil thích tham chiếu tới bản thân nó như một công ti lớn nhất 18 tỉ đô la (theo số bán) mà không ai đã từng nghe tới.

Công viên công nghiệp cho cảm giác giống nhiều với thung lũng Silicon hơn bất kì phần nào khác của Việt Nam mà tôi đã tới thăm — nhưng không có cách nào để quên bạn đang ở giữa một nước đang phát triển. Con đường vào phía trước của tiện nghi của Jabil còn bẩn quãng một tháng trước khi tôi tới. Các mương đầy đất vẫn còn bao quanh cơ xưởng này.

Với Jabil có cơ sở ở Mĩ, vấn đề lớn nhất với các ứng cử viên là kĩ năng tiếng Anh nghèo nàn của họ. Và điều nhiều sinh viên học “là hơi lạc hậu so với điều chúng tôi cần,” Patrick Tan, người quản lí vận hành của tiện nghi Việt nam của Jabil nói. “Đó là kiểu khó kiếm người đúng từ đại học và có khả năng gắn vào công việc ở cơ xưởng,” anh ta nói. “Nó khác nhiều thế với các nước khác.”

Jabil quản lí một chương trình đào tạo dài một năm cho các nhân viên mới, người biểu lộ tiềm năng cho tiến bộ. Đến cuối chương trình này, những người tham dự trình bày một báo cáo về điều họ đã học và chỗ họ muốn làm việc trong Jabil nếu họ tiếp tục ở công ti. Thế rồi họ được gắn vào các vai trò yêu cầu tri thức chuyên gia lớn hơn.

Các công ti khác đã lấy những biện pháp mạnh mẽ bên ngoài việc thể chế hoá các môn học đào tạo của riêng họ. Năm 2006, FPT Group, một tổ hợp viễn thông và công nghệ thông tin Việt Nam, đã bắt đầu Đại học FPT, một đại học tư riêng của nó ở Hà Nội. Trong một bức thư gửi các sinh viên tiềm năng, hiệu trưởng đại học Đàm Quang Minh gọi trường là “Đại học bên trong Công ti,” và trường nói sứ mệnh của nó là “cung cấp ưu thế cạnh tranh toàn cầu cho sinh viên, do vậy mở rộng đường chân trời trí tuệ của quốc gia chúng ta.”

Tăng tốc

Một trong những công ti Mĩ lớn nhất đi vào Việt nam là Intel. Nhà làm chip Santa Clara, California, đã mở một cơ xưởng lắp ráp và kiểm thử tại thành phố Hồ Chí Minh năm 2010, nhanh chóng lâm vào cùng vấn đề như các công ti công nghệ anh em của nó.

Intel quay sang Đại học bang Arizona để hình dung ra cách làm tăng tốc cho các sinh viên kĩ nghệ. Họ quyết định điều tốt nhất cần làm là đào tạo các giáo sư Việt nam từ tám đại học về cách hiện đại để dạy kĩ nghệ. Cùng nhau họ thành lập Chương trình liên minh giáo dục kĩ nghệ cao – Higher Engineering Education Alliance Program, or HEEAP, cũng được tài trợ bởi Cơ quan phát triển quốc tế Mĩ, hay USAID.

Các công ti khác — bao gồm Siemens, Danaher and Pearson — từ đó đã gia nhập vào.

“Khái niệm này là rất đơn giản, nhưng làm cho nó xảy ra lại không dễ,” Lê Văn Khôi, giám đốc của HEEAP ở Việt Nam nói.

HEEAP đang cho thấy kết quả. Từ khai trương năm 2010 của nó, HEEAP đã đào tạo 291 giảng viên Việt nam — bao gồm 71 nữ — trong các chương trình mùa hè sáu tuần, cùng với hàng trăm giáo sư khác được cung cấp trong cả năm.

Nguyễn Bá Hải, một tiến sĩ trong lĩnh vực robot sinh học, là giám đốc của trung tâm học tập số thức tại Đại học Công nghệ và Giáo dục thành phố Hồ Chí Minh. Anh ấy đã tham gia vào chương trình này trong năm 2012 và nói điều đó đã làm thay đổi tận gốc cách anh ấy dạy.

“Ở Việt Nam, hệ thống giáo dục rất không linh hoạt,” Hải nói. “Nếu chúng tôi muốn thay đổi cái gì đó, mất thời gian rất lâu. …. Nhưng thực sự với tôi, tôi đổi mọi thứ.”

Sau đào tạo HEEAP, Đại học Công nghệ và Giáo dục thành phố Hồ Chí Minh bắt đầu cung cấp các môn học nhập môn kĩ nghệ, kể cả Kĩ nghệ cơ học 101, điều đã không tồn tại trước đây ở Việt Nam. Sinh viên bây giờ dành nhiều thời gian học cách xác định và giải quyết vấn đề. Họ cũng được yêu cầu có tín chỉ phòng thí nghiệm và tạo ra dự án chung cuộc trao tay. Năm ngoái, trường đã khai trương trung tâm học số thức — do Hải lãnh đạo — để tích hợp tốt hơn việc học trực tuyến với lớp học giữa con người.

HEEAP bây giờ đang tìm kiếm việc tài trợ mới để giúp các trường thêm các phòng thí nghiệm, Jeffrey Goss, phó hiệu trưởng ASU và giám đốc cả chương trình đại học ở Việt Nam nói. Điều đó bao gồm bốn “không gian người làm chuyên sâu” trong cả nước, nơi xây dựng phong trào tự mình làm nó phổ biến toàn cầu, điều khuyến khích những người sửa chữa, các kĩ sư và trẻ em phát minh và xây dựng bất kì cái gì họ nghĩ tới.

“Hi vọng là ở chỗ khi sinh viên tốt nghiệp, họ không chỉ được chuẩn bị để đi làm việc cho công ti, mà cũng có nhiều cách nghĩ của người làm,” Goss nói.

Chính phủ đã mở cho các gợi ‎ý về cách giáo dục công nhân tương lai, theo các công ti tôi đã nói chuyện với. Phần lớn đang tăng trưởng vận hành của họ mặc cho kẽ hở kĩ năng. Samsung đang lập kế hoạch mở rộng $3 tỉ đô la cho tiện nghi di động ở Thái Nguyên mà nó đã mở năm ngoái, và Jabil tuần trước đã kí thoả thuận với ban quản lí Công viên công nghệ cao Sài gòn để tăng gấp đôi lực lượng lao động của nó tới 2,600 người trong năm năm tới, cũng như xây dựng cơ xưởng khác vào năm 2017.

Kẽ hở kĩ năng cũng đã mở ra cơ hội cho các công ti khởi nghiệp giáo dục. Topica, dạy tiếng Anh trực tuyến và các đối tác với các đại học để cung cấp các môn học với University of Phoenix, bây giờ có quãng 1,400 hướng dẫn viên dạy hơn 20,000 học sinh qua Internet. Hãng liên doanh có cơ sở tại thung lũng Silicon Formation 8 và Learn Capital gần đây tài trợ cho Rockit Online, một trạm dạy tiếng Anh, toán học và khoa học cho học sinh Việt Nam và đang trông đợi thêm các môn học hội tụ vào kĩ năng khác. Phần lớn người dùng Rockit là sinh viên đại học Việt nam hay các nhà chuyên nghiệp đang làm việc.

“Có nhược điểm lớn trong mô hình giáo dục của chúng tôi mà vẫn không được sửa đủ nhanh để bắt kịp với nhu cầu của nền kinh tế,” CEO Đào Thu Hiền của Rockit, cựu phóng viên AP và nhân viên trong ban quản trị New York Mayor Michael Bloomberg, nói trong văn phòng Hà Nội của công ti. “Điều đó để lại các cơ hội cho các công ti như chúng tôi tới và giúp sinh viên.”

Thế rồi có những người như Phạm Khoa, 28 tuổi người dạy phát triển app.

Trở lại trong lớp học của mình ở thành phố Hồ Chí Minh, các sinh viên hỏi tôi dồn dập trong gần một giờ với những câu hỏi về Apple và Samsung và công nghiệp công nghệ giống cái gì ở Mĩ. Họ nói cho tôi tại sao họ dành thời gian tự do quí giá của họ — hai giờ một ngày, ba ngày một tuần, trong một tháng — cho việc học làm apps iPhone và iPad.

Trịnh Minh, người đã 54 tuổi là người già nhất trong lớp, đã kí theo học môn học 183 đô la để mở rộng tri thức của anh ấy bên ngoài nghề CNTT bình thường. Anh ấy cũng quyết định ghi danh cho cậu con trai 15 tuổi của mình, Trịnh An, vào lớp để cho con trai anh ta có lợi thế trong thế giới công nghệ sau khi cậu ta kết thúc phổ thông.

“Tôi muốn học thêm nữa và nữa,” Minh nói qua người thông dịch. “Và tôi muốn là tấm gương cho con trai tôi theo.”

 

 

Về tác giả

Shara Tibken

Shara Tibken là cây viết cao cấp cho CNET hội tụ vào Samsung và Apple. Bà trước đây đã viết cho Dow Jones Newswires và Wall Street Journal.

 

 

 

Lấy từ nguồn CNET

http://www.cnet.com/news/schooling-vietnam-how-tech-companies-are-training-the-next-wave-of-workers/

 

—English version—

 

Schooling Vietnam: How tech companies are training the next wave of workers

 

HO CHI MINH CITY, Vietnam — I was late to the 5:30 p.m. class, and the air-conditioned room was packed when I arrived. I slipped off my sandals, customary when visiting Vietnamese homes and businesses, and joined two dozen men crammed into rows of workstations in the sparse, white-walled space.

This small room is a 10-minute walk from the Reunification Palace, where South Vietnam’s president lived and worked during what’s known here as the American War. It’s best recognized as the place where a North Vietnamese tank crashed through the compound’s gates in the Fall of Saigon in 1975.

But the image projected on the classroom’s wall isn’t a scene of war. It’s a lesson on coding. The mostly 20-something students are all here for one reason: to learn to develop apps for the iPhone and iPadusing Apple’s new Swift programming language.

“What you learn in school isn’t for the real world,” instructor Pham Khoa told me over banh xeo (Vietnamese pancakes) and noodle soup after the class. The reason? Classes here focus more on the theoretical than on the practical. That’s why the 28-year-old self-taught programmer now teaches others to write applications for Apple’s iOS, Google’s Android and Microsoft’s Windows operating systems — skills they couldn’t easily learn elsewhere.

That need to educate oneself is part of a broader shift as the country — best known to Americans for the controversial war during the ’60s and ’70s — is working to become one of the world’s leading technology manufacturers. There’s just one problem: Even after they graduate, students need additional training to do more than assemble devices, say more than a dozen manufacturers and startups I met with in Vietnam as part of Road Trip 2015. Many require months, if not years, of supervision.

“The training program in universities in Vietnam is not suitable for working after graduation,” said Pham Dong Phong, plant director of LG’s factory in Haiphong, a port city in northeastern Vietnam. “After university, just having general knowledge to make it in an actual job is really difficult.”

To help close the knowledge gap, a number of global tech giants, including Samsung and LG, have launched their own programs to educate their Vietnamese workers. Their readiness to invest illustrates the country’s appeal.

Vietnam has a stable — albeit conservative Communist — government that’s willing to give tax breaks to foreign companies. It also boasts a cheap labor force, particularly compared with China, where wages have risen with the country’s improved economy. A tech worker in Vietnam typically makes about a third as much as a Chinese employee (in 2013, a factory worker in Hanoi made $145 a month versus $466 a month in Beijing, though wages have risen since then). The Vietnamese population is also younger — the median age of 29 is eight years younger than the US and China — and speaks English as the country’s de facto second language.

About 1,300 students have taken Pham Khoa’s app development classes over the past year. Here, a group listens to a teacher’s instructions on Apple’s iOS software.Shara Tibken/CNET

And while skills don’t yet meet the need for high-tech work, education standards have rapidly risen.Vietnam’s 15-year-olds had higher scores in reading, math and science than their counterparts in many developed countries, including the US and United Kingdom, thanks to the government’s investment in education.

The Vietnam Ministry of Education and Training didn’t respond to a request for comment.

When it comes to manufacturing in Vietnam, business is booming. Intel, the world’s biggest chipmaker, opened a $1 billion factory in Ho Chi Minh City in 2010, and US-based contract manufacturer Jabil builds the majority of its customers’ retail point-of-sale terminals in the same city. Microsoft’s Nokia handset business shifted its manufacturing to the capital of Hanoi from China, Apple LCD supplier Wintek runs operations in Vietnam, and LG makes everything from mobile devices to televisions in Haiphong.

And last year, consumer electronics giant Samsung assembled nearly a third of its smartphones here.

Technology manufacturing has helped boost Vietnam’s economy. The country’s gross domestic product in the first half of 2015 grew 6.3 percent from the same period in 2014, according to Vietnam’s General Statistics Office. That growth was powered by $14.7 billion of worth of “telephone and spare parts” exports. That sector (largely mobile phones) accounts for about 19 percent of Vietnam’s total exports, topping every other category.

The Samsung effect

The country can thank Samsung for the boost. In 2012, about two years after Samsung opened its first mobile device factory in the northern part of the country, Vietnam started exporting more than it imported for the first time in 20 years. After Samsung flipped the switch on its second phone factory in the north last year, 17 percent of Vietnam’s total 2014 exports came from Samsung.

Samsung remains serious about its investment here. Over the past seven years, the South Korean electronics maker has earmarked nearly $9 billion for facilities in Vietnam. That doesn’t include the billions spent by other Samsung divisions and suppliers, such as a recent approval by the Vietnamese government for a $1 billion smartphone and tablet display factory in Bac Ninh province.

Already, Southeast Asia — Vietnam in particular — has eclipsed China in terms of total Samsung workers, and the region even overtook Korea last year as the largest employee base. Samsung employs about 110,000 workers in Vietnam, with the vast majority in its two smartphone factories in the Bac Ninh and Thai Nguyen provinces outside Hanoi. When the company’s new $1.4 billion consumer electronics factory opens in Ho Chi Minh City in the first half of 2016, Samsung will add about 5,000 more employees to its payroll.

“Vietnam is now a growing country, so we have opportunities not only for business but also for workforce,” Nguyen Van Dao, vice president of corporate marketing for Samsung’s Vietnam operations, told me in the company’s office in the Bitexco Financial Tower — Ho Chi Minh City’s tallest skyscraper.

Samsung is building a new consumer electronics factory in the Saigon Hi-Tech Park in Ho Chi Minh City, Vietnam. The facility will employ about 5,000 workers and will open in early 2016.Shara Tibken/CNET

When hiring tens of thousands of workers in a developing country, it’s difficult to find employees with extensive backgrounds in high-tech. Samsung assumes it will have to train all its workers, Dao said, and the company selects new hires based on their background and basic knowledge.

“Education in Vietnam is mostly based on theory and a lack of the practical,” he said. “We still need a lot of practical skills and soft skills to work not only in the factory but the sales office and others.”

Samsung struck agreements with universities so its workers can take free courses at night right in the factories. They’re able to study English and Korean, as well as accounting and electronic engineering.

The company is also digitizing books and sponsoring 50 “Smart Libraries” in major cities and rural parts of the country. Samsung is working with the Vietnamese government to digitize textbooks, advanced reference manuals and other books, which are then made available through an Android app called Classbook. Users must have a Samsung phone run the app.

Years of training

Samsung isn’t the only company addressing the education gap. LG, which in March opened a 800,000-square meter facility in Haiphong, tends to hire workers first, and deal with training and education later.

“For now, we just do on-the-job training,” said Phong, the plant director. “But now we’re discussing, thinking about the next three years, how to get experienced operators and managers.”

SEE ALSO

Vietnam’s third-largest city, Haiphong is a vital port gateway about three hours east of Hanoi by car. LG has 1,000 employees there and intends to double the workforce over the next year. While there are plenty of young, able workers in Vietnam, LG has had trouble hiring experienced employees for more intensive tasks such as supervising assembly line workers or conducting R&D, Phong said.

And it’s the R&D operations, for areas such as software and automobile infotainment, that LG is now focused on in Vietnam. Along with making the Vietnamese government happy, doing R&D inside the country makes it easier to troubleshoot manufacturing problems, as well as develop products for the local market.

On average, LG has to train R&D-centric employees for three years before they can work on their own projects, Phong said. About 30 percent of the white-collar staff members overseeing factory line workers and handling tasks like quality and assurance testing can work independently after four months. The rest need close supervision for a year. About 90 percent of line workers, the people actually putting together TVs and phones, work alone after a month.

To deal with these long on-the-job training times, LG sponsors scholarships and internships. It’s also considered partnering with universities on speciality training.

Jabil operates a factory at the opposite end of the country in Ho Chi Minh City, building products for customers such as Ingenico and Sierra Wireless in the Saigon Hi-Tech Park. Jabil likes to refer to itself as the biggest $18 billion (in sales) company no one’s ever heard of.

LG builds smartphones, TVs and home appliances in its new factory in Haiphong in northern Vietnam.Shara Tibken/CNET

The industrial park feels more like Silicon Valley than any other part of Vietnam I’ve visited — but there’s no way to forget you’re in the midst of a developing country. The road in front of Jabil’s facility was dirt up to about a month before I arrived. Soil-filled ditches still surround the factory.

For US-based Jabil, the biggest problem with candidates is their poor English language skills. And what many students learn “is a bit outdated for what we need,” said Patrick Tan, operations manager of Jabil’s Vietnam facility. “It’s kind of difficult to get people right out of the university and be able to plug into the work at the factory,” he said. “It’s so much different from other countries.”

Jabil runs a year-long training program for new employees who show potential for advancement. At the end of the program, the participants present a report on what they’ve learned and where they’d like to work in Jabil if they continue at the company. They’re then plugged into roles requiring greater expertise.

Other companies have taken more drastic measures beyond instituting their own training courses. In 2006, FPT Group, a Vietnamese information technology and telecommunications conglomerate, started FPT University, its own private university in Hanoi. In a letter to potential students, university rector Dam Quang Minh called the school “Inside Corporate University,” and the school said its mission is “to provide a global competitive advantage for students, thus expanding our nation’s intellectual horizon.”

Getting up to speed

One of the biggest US companies to move into Vietnam is Intel. The Santa Clara, California, chipmaker,which opened an assembly and test factory in Ho Chi Minh City in 2010, quickly ran into the same problems as its tech brethren.

Intel turned to Arizona State University to figure out how to get engineering students up to speed. They decided the best thing to do was train Vietnamese professors from eight universities on more modern ways to teach engineering. Together they formed the Higher Engineering Education Alliance Program, or HEEAP, which is also funded by the US Agency of International Development, or USAID.

Others — including Siemens, Danaher and Pearson — have since joined in.

“The concept is very simple, but to make it happen is not easy,” said Le Van Khoi, the director of HEEAP in Vietnam.

Topica, a Vietnamese startup based in Hanoi, offers English classes and university courses online.Shara Tibken/CNET

HEEAP is showing results. Since its 2010 launch, HEEAP has trained 291 Vietnamese lecturers — including 71 women — in its six-week summer programs, along with hundreds of other professors in workshops offered throughout the year.

Nguyen Ba Hai, who holds a Ph.D. in the field of biorobotics, is director of the digital learning center at the Ho Chi Minh City University of Technology and Education. He took part in the program in 2012 and says it’s dramatically changed the way he teaches.

“In Vietnam, the educational system is very not flexible,” Hai said. “If we want to change something, it takes a long time. …. But really for me, I changed everything.”

After the HEEAP training, the Ho Chi Minh City University of Technology and Education started offering introductory engineering courses, including Mechanical Engineering 101, which didn’t previously exist in Vietnam. Students now spend more time learning how to define and solve problems. They’re also required to have a lab credit and create a hands-on final project. Last year, the school launched a digital learning center — which Hai leads — to better integrate online learning with in-person classes.

HEEAP now is seeking new funding to help schools add labs, said Jeffrey Goss, ASU vice provost and director of the university’s program in Vietnam. That includes four “advanced maker spaces” throughout the country, which build on the popular global do-it-yourself movement that encourages tinkerers, engineers and kids to invent and build whatever they think up.

“The hope is that when students graduate, they’re not just prepared to go work for a company, but also have more of a maker’s mindset,” Goss said.

Along with operating factories in Vietnam, Samsung also occupies three floors in the BitexcoFinancialTower, Ho Chi Minh City’s tallest skyscraper, complete with a helipad on the side.Shara Tibken/CNET

The government has been open to suggestions about how to educate future workers, according to the companies I talked to. Most are growing their operations despite the skills gap. Samsung is planning a $3 billion expansion to the Thai Nguyen mobile facility it opened last year, and Jabil last week signed an agreement with the management board of the Saigon Hi-Tech Park to more than double its workforce of 2,600 over the next five years, as well as build another factory in 2017.

The skills gap has also opened up an opportunity for education startups. Topica, which teaches English online and partners with universities to offer courses a la University of Phoenix, now has about 1,400 instructors teaching more than 20,000 students over the Internet. Silicon Valley-based venture capital firms Formation 8 and Learn Capital recently funded Rockit Online, a site that teaches English, math and science to Vietnamese students and is looking to add other skills-focused courses. Most Rockit users are Vietnamese college students or working professionals.

“There’s a big flaw in our education model that’s not being fixed fast enough to keep up with the needs of the economy,” Rockit CEO Dao Thu Hien, a former AP reporter and staffer in New York Mayor Michael Bloomberg’s administration, said in the company’s Hanoi offices. “That leaves opportunities for companies like us to come in and help students.”

Then there are people like Pham Khoa, the 28-year-old who teaches app development.

Back in his classroom in Ho Chi Minh City, the students peppered me for nearly an hour with questions about Apple and Samsung and what the tech industry is like in the US. They told me why they were spending their precious free time — two hours a day, three days a week, for a month — learning to make iPhone and iPad apps.

Trinh Minh, who at 54 is the oldest person in the class, signed up for the $183 course to expand his knowledge beyond his normal IT career. He also decided to enroll his 15-year-old son, Trinh An, in the class to give his son an edge in the tech world after he finishes school.

“I want to learn more and more,” Minh said through an interpreter. “And I want to be the mirror for my son to follow.”

Tune back to CNET for more reports from Vietnam and Road Trip 2015.

ABOUT THE AUTHOR

Shara Tibken

Shara Tibken is a senior writer for CNET focused on Samsung and Apple. She previously wrote for Dow Jones Newswires and the Wall Street Journal. She’s a native Midwesterner who still prefers “pop” over “soda.” See full bio

 

From CNET

http://www.cnet.com/news/schooling-vietnam-how-tech-companies-are-training-the-next-wave-of-workers/