Viễn kiến

Viễn kiến là năng lực nhìn xa vào tương lai để bạn có thể lập kế hoạch cho nó. Nó thường được diễn đạt trong phát biểu chính thức cho một người, một công ti hay một tổ chức. Nó là mô tả lí tưởng hoá rõ ràng và sinh động của kết quả được mong muốn mà có thể gây hứng khởi cho những người theo nó. Đó là đặc tính quan trọng nhất của người lãnh đạo giỏi vì nó phân biệt rõ ràng với người quản lí. Thiếu viễn kiến thường có tác động tàn phá lên con người, công ti và tổ chức. Chúng ta có thể nhìn lại lịch sử và thấy kết quả của thiếu viễn kiến.  

Mọi người đều biết rằng xây đường sắt từ đông sang tây đã làm thay đổi lịch sử nước Mĩ. Nhưng năm 1829, ông Martin Van Buren, thống đốc New York và nhóm nghị sĩ đã viết thư cho Andrew Jackson, tổng thống Mĩ và liệt kê ra một số lí do tại sao Mĩ không nên xây dựng đường xe lửa đó. Trong bức thư này, ông Van Buren đã phát biểu lí do: “Tầu hoả chạy với tốc độ 15 dặm một giờ là quá nhanh cho bất kì ai du hành và có thể gây ra chết người. Chúng ta đã có xe ngựa là phương tiện vận tải tốt hơn. Xe ngựa có thể đi tới bất kì chỗ trong khi tầu hoả chỉ đi trên đường sắt. Tầu hoả sẽ làm cho đàn bà và trẻ con sợ hãi và họ sẽ không tới gần hay không dám đi nó. Xây dựng đường sắt cũng rất tốn kém và sẽ có tác động kinh tế tiêu cực lên đất nước chúng ta. Nó sẽ làm hại công nghiệp vận chuyển. Chúng ta đã có nhiều sông và kênh và không cần chi nhiều tiền để xây dựng đường sắt mà có thể làm phá sản đất nước chúng ta.” Nhiều người tin ông Van Buren đã không nhìn đủ xa nhưng ít người biết rằng ông ấy đã sở hữu một công ti xây dựng xe ngựa và bang New York của ông ấy là thủ đô của việc đóng tầu vào thời đó. Về căn bản ông ấy muốn bảo vệ kinh doanh riêng của ông ấy và quyền lợi của bang của ông ấy.

Mọi người đều biết rằng khái niệm máy bay đã được phát triển ở châu Âu nhưng máy bay đã được phát minh ở Mĩ. Năm 1895, huân tước Kelvin, chủ tịch Hội hoàng gia Anh ở England đã tuyên bố: “Máy bay nặng hơn không khí là không thể có được. Đó là tưởng tượng của những người ngu, người không biết gì về khoa học. Tôi khuyến cáo rằng chính phủ của chúng ta đừng theo đuổi nhiệm vụ không thể được đó.” Cùng đồng ý với ông ấy, Ferdinand Foch, Giám đốc trường quân sự chiến lược quốc phòng Pháp đã tuyên bố: “Các máy bay đó, nếu như chúng bay chỉ là đồ chơi thú vị nhưng không có giá trị quân sự.” Bởi vì thiếu viễn kiến đó của cả hai nhà lãnh đạo, Pháp và Anh đã không làm máy bay khi Đức và Mĩ làm.

Mọi người đều biết rằng điện tín là cách thức chính cho liên lạc qua khoảng cách mãi cho tới khi điện thoại được phát minh ra. Năm 1876, chủ tịch của Western Union, công ti điện tín lớn nhất đã viết: “Điện thoại có nhiều vấn đề bị coi là nghiêm trọng nếu xem như phương tiện liên lạc. Thiết bị này không có giá trị với chúng ta. Bỏ nó đi và nó sẽ mất đi.” Tất nhiên, vài năm sau, công ti điện thoại AT&T trở thành một trong những công ti lớn nhất ở Mĩ và do thiếu viễn kiến, Western Union nộp đơn xin phá sản.

Mọi người đều biết rằng máy tính cá nhân đã thay thế cho máy tính lớn. Năm 1976, khi Apple Computer được phát minh ra, Ken Olson, chủ tịch của Digital Equipment Corp. (công ti máy tính lớn thứ hai trên thế giới sau IBM) đã bình luận: “Không có lí do cho bất kì ai muốn có máy tính ở nhà họ.” Khi IBM xô vào cạnh tranh với Apple để xây dựng máy tính cá nhân IBM (PC), do thiếu viễn kiến, Digital Equipment đã không làm gì cả. Vài năm sau, nó phá sản.

Mọi người đều biết rằng Apple Computer đã giúp việc cách mạng hoá ngành công nghiệp điện tử. Năm 1976, Steve Jobs định bán phát minh của mình cho Atari và HP, hai công ti điện tử lớn nhất thời đó. Ông ấy đã viết trong cuốn sách của mình: “Tôi tới Atari và nói: “Này, chúng tôi có máy tính nhỏ đáng ngạc nhiên, thậm chí được xây dựng từ các thành phần điện tử của các ông, ông nghĩ thế nào về việc tài trợ cho chúng tôi? Hay chúng tôi sẽ trao nó cho ông để ông có thể bán nó vì chúng tôi chỉ muốn làm ra nó. Nếu ông trả lương cho chúng tôi, chúng tôi sẽ tới làm việc cho ông.” Và người quản lí của Atari bảo tôi “Không, nó là thứ ngu xuẩn, các anh xéo đi.” Thế là tôi đi tới HP và họ nói: “Chúng tôi không cần các anh, cả hai anh thậm chí đã không học xong đại học. Đừng làm phiền chúng tôi bằng ý tưởng ngu xuẩn của các anh.” Cả hai chúng tôi đều thất vọng nhưng chúng tôi yêu thích viễn kiến của mình nhiều thế. Tôi phải vay $4000 đô la để bắt đầu công ti riêng của mình. Vài năm sau, Atari phá sản và HP lâm vào vấn đề nghiêm trọng do cạnh từ Apple Computer.

Mọi người đều biết rằng Microsoft là công ti phần mềm lớn nhất trên thế giới và gần như đã phá huỷ IBM. Năm 1982, Microsoft là một công ti rất nhỏ mà IBM có thể dễ dàng mua được nó nhưng sau đó Bill Gatesđã đòi $100 triệu đô la, chủ tịch IBM cười và bảo anh ta: “$100 triệu đô la là quá nhiều không trả cho một công ti vô danh tiểu tốt thế. Đó không phải là đầu tư tốt cho chúng tôi.” Vài năm sau, Microsoft có giá trị hàng trăm tỉ đô la và làm cho Bill Gates thành người giầu nhất trên trái đất. Ông chủ tịch “thiếu viễn kiến” bị sa thải, công ti gần như phá sản và phải sa thải trên 60,000 người.

Trong suốt lịch sử, có nhiều câu chuyện như thế. Đã có nhiều người quan trọng đã không có viễn kiến để nhìn xa hơn cái bàn của họ. Họ đã không hiểu tiềm năng của ý tưởng tốt và bỏ lỡ cơ hội. Những người này quá bận rộn với công việc trần tục hàng ngày của họ và không có thời gian cho bất kì cái gì khác. Họ sợ thay đổi bởi vì họ không biết cái gì sẽ xảy ra cho họ. Họ ưa thích thoải mái của việc không làm gì. Họ ưa thích duy trì “địa vị” của họ và không muốn bị quấy rầy. Họ có thể là người quản lí tốt nhưng KHÔNG là người lãnh đạo. Một điều mà mọi người lãnh đạo giỏi có chung là viễn kiến và đó là lí do tại sao họ giỏi.

Nếu bạn muốn cải tiến kĩ năng lãnh đạo của bạn, bạn cần có viễn kiến. Tất nhiên, vấn đề không chỉ là giữ nó trong đầu bạn mà bạn cần làm cho nó thành thực tại bằng việc thiết kế nó thành bản kế hoạch chiến lược. Bản kế hoạch chiến lược bao gồm sáu yếu tố: viễn kiến, mục đích, giá trị, cách đo, và qui trình giám sát để kiểm soát tiến bộ. Sáu yếu tố này sẽ xác định liệu bạn thành công hay thất bại, và cũng sẽ chứng tỏ năng lực lãnh đạo của bạn.

Các nhân viên người hiểu viễn kiến và mục đích của công ti có tỉ lệ thành công tốt hơn nhiều so với nhân viên chỉ làm việc của họ bất kể viễn kiến của công ti. Người chủ công ti phải chia sẻ viễn kiến với nhân viên để cho họ có thể gióng thẳng mọi thứ họ làn tương ứng với viễn kiến và chiều hướng của công ti. Mặc dầu hầu hết những người lãnh đạo dường như tự nhiên phát triển viễn kiến của họ nhưng với nhiều người, phát triển viễn kiến có thể là khó.

Tôi đã thấy viễn kiến công ti như “làm ra nhiều tiền”. Một cách cá nhân, tôi nghĩ điều đó là viễn kiến mơ hồ và vị kỉ không xác định ra quyền lãnh đạo tốt. Trong trường hợp này, nhân viên của công ti có thể không đồng ý với viễn kiến như vậy vì nó chẳng liên quan gì tới họ. Làm ra nhiều tiền có thể là mục đích của người chủ nhưng nó là gì đối với nhân viên? Viễn kiến tốt phải là viễn kiến được chia sẻ chung. Viễn kiến tốt là cái gì đó cả người chủ và nhân viên đều mong muốn. Viễn kiến tốt phải là cái gì đó ngắn, dễ hiểu và dễ nhớ. Viễn kiến phải hướng dẫn toàn thể công ti trong một thời gian dài. Để tạo ra viễn kiến này, bạn phải quyết định bạn muốn gì. Nghĩ về cái gì đó bạn muốn đạt tới, cái gì đó cao quí, cái gì đó những người theo bạn sẽ tự hào về nó. Vài năm trước đây, tôi đã thấy một viễn kiến từ một công ti ô tô Nhật Bản: “Sản xuất ra xe hơi chất lượng tốt nhất với giá thấp nhất có thể được.” Đây là ví dụ điển hình về một viễn kiến tốt vì nó là cái gì đó mọi người trong công ti có thể chia sẻ và tự hào. Chiều hướng là xây dựng xe hơi chất lượng và mọi nhân viên đều muốn sản phẩm của họ có chất lượng cao. Họ sẽ gióng thẳng bất kì cái gì họ làm để đạt tới viễn kiến “chất lượng” đó. Viễn kiến giống như thế cũng chỉ ra rằng người chủ chăm nom tới khách hàng nữa khi họ có thể được lợi từ việc mua “sản phẩm chất lượng với giá tốt nhất.” Điều đó gửi một thông điệp tới các nhân viên rằng người chủ đặt mối quan tâm tốt nhất tới khách hàng lên trước công ti.

Viễn kiến là quan trọng thế vì nó đặt ra chiều hướng cho những người khác đi theo. Nó là ý tưởng có thể sống mãi mãi, mãi sau khi những người tạo ra nó đã chết. Nó là cái gì đó có thể được dùng lại để gây hứng khởi cho những người được sinh ra nhiều năm nữa trong tương lai. Andrew Carnegie là một trong những người giầu nhất ở Mĩ trong đầu thế kỉ 20 nhưng ông ấy đã cho đi mọi thứ ông ấy có để làm từ thiện như xây thư viện, bào tàng, học bổng cho sinh viên, và một đại học – Carnegie Mellon. Ông ấy đã viết: “Một ngày không còn xa mấy khi người ta chết đi bỏ lại sau mình của cải sẵn có hàng triệu mà người đó không thể mang theo đi cùng mình được. Về người như vậy phán quyết sẽ là, ‘Người nào khi chết mà vẫn còn nhiều tiền, người đó chết nhục.” Vài năm sau, viễn kiến đó làm thay đổi một người rất giầu khác: Bill Gates. Sau khi ông ấy đến đại học Carnegie Mellon và thăm mộ của Andrew Carnegie, ông ấy đã thay đổi và công bố rằng sẽ đem tất cả tài sản của mình cho từ thiện.

 

—-English version—-

 

The Vision

The vision is the ability to see far in the future so you can plan for it. It is often expressed in a formal statement for a person, a company, or an organization. It is a clear and vivid idealized description of a desired outcome that can inspires people who follow it. It is the most important character of a good leader as it clearly distinguish a leader from a manager. Lacking of a vision often has a devastating effect on a person, a company, and an organization. We can look back in history and see the results of the lack of vision

Everybody know that the building of the railroad from the east to the west changed the history of America. But in 1829, Mr. Martin Van Buren, the governor of New York and a group of senators wrote to Andrew Jackson, the U.S President and lists a number of reasons why the US should not build the railroads. In the letter, Mr. Van Buren stated the reasons: “A train runs at 15 mph is too fast for anyone to travel and can cause death. We already have horse carriage which is better for transportation. Horse carriages can go anywhere when a train can only goes where there is railroad. A train will scare women and children and they would not go near or dare to ride it. Building railroad is also very expensive and will have a negative economic impact on our country. It will hurt the shipping industry. We already have many rivers and canals and do not need to spend money to build a railroad which could bankrupt our country.” Many people believed Mr. Van Buren did not see far enough but few people know that he owned a company that build horse carriages and his state New York, was the capital of ship building at that time. He was basically wanted to protect his own business and his own state’s interests.

Everybody know that the airplane concept was developed in Europe but the airplane was invented in the U.S. In 1895, Lord Kelvin, the president of Royal Society in England declared: “Heavier than air flying machines are impossible. It is the imagination of stupid people who do not know anything about science. I recommend that our government not to pursue that impossible task.”. In agreement with him, Ferdinand Foch, Director of France ‘s Defense strategy school of the military declared: “Those flying machines, if they ever fly is just interesting toys but of no military value”. Because of that lack of vision of both leaders, France and England did not build airplane when Germany and the U.S did.

Everybody know that telegraph was the main way of distance communication until the telephone was invented. In 1876, The president of Western Union, the largest telegraph company wrote: “Telephone has too many problems to be seriously considered as a means of communication. This device is of no value to us. Just ignore it and it will go away”. Of course, several years later, telephone company AT&T become one of the largest companies in the U.S and due to the lack of vision, Western Union filed for bankruptcy.

Everybody know that personal computer has replaced the mainframe computer. In 1976, when Apple Computer was invented, Ken Olson, the president of Digital Equipment Corp.(The second largest computer company in the world after IBM) commented: “There is no reason anyone would want to have a computer in their home”. When IBM was rushing to compete with Apple to build the IBM Personal Computer (PC), Due to the lack of vision, Digital Equipment did nothing. Few years later, it went bankrupt.

Everybody know that Apple Computer helped revolutionalize the electronic industry. In 1976, Steve Jobs is attempted to sell his invention to Atari and HP, two largest electronic companies at that time. He wrote in his book: “I went to Atari and said: “Hey, we have an amazing small computer, even built with your electronic parts, what do you think about funding us? Or we will give it to you so you can sell it because we just want to have it built. If you pay our salary, we will come working for you”. And Atari managers told me “No, it is a stupid thing, get out”. So I went to HP and they said: “We do not need you, both of you have not even got through college yet. Do not bother us with your stupid idea”. We were both so disappointed but we love our vision so much. I had to borrow $4000 dollars to start our own company. Few years later, Atari went bankrupt and HP was in serious problem due to competition from Apple Computer.

Everybody know that Microsoft is the largest software company in the world and almost destroyed IBM. In 1982, Microsoft was a very small company that IBM could easily buy it but after Bill Gates asked for $100 million, IBM president laughed and told him: “$100 million dollars is too much to pay for such an unknown company. That is not a good investment for us”. Few years later. Microsoft was valued at hundred billion dollars and making Bill Gates the richest man on earth. The “Lack of vision” president was fired, the company almost went bankrupt and have to laid off over 60,000 people.

Throughout history, there are so many stories like that. There were so many important people who did not have the vision to kook further than their desk. They did not understand the potential of a good idea and missed the opportunity. These people were too busy with their mundane work and had no time for anything else. They were afraid of change because they did not know what will happen to them. They preferred the comfort of doing nothing. They preferred to maintain their “Status Quo” and do not want to be bothered. They may be good managers but NOT leaders. One thing that all good leaders have in common is vision and that is why they are good.

If you wish to improve your leadership skills, you need to have a vision. Of course, it is not just keep it in your head but you need to make it into a reality by design it in a strategic plan. The typical strategic plan consists of six factors: The vision, the goals, the values, the measurements, and the monitoring process to check progress. These six factors will determine whether you succeed or fail, and will also demonstrate your leadership abilities.

Employees who understand the vision and goals of company have a much better success rate than employees who just do their jobs regardless of company vision. Company owner must share the vision with employees so they can align everything they do in according with the vision and direction of the company. Although most good leaders appeared to naturally develop their vision but to many people, developing a vision can be difficult.

I have seen a company vision like “To make a lot of money”. Personally. I think that is a vague and selfish vision that do not define a good leadership. In this case, company’s employees may not agree with such a vision as it has nothing to do with them. Making lots of money may be the owner’s goal but what is in it for the employees? A good vision must be a shared vision. A good vision is something that both owner and employees desire. A good vision must be something short, easy to understand and easy to remember. The vision should guide the entire company for a long time. To create this vision, you should decide what you want. Think of something you would like to achieve, something noble, something your followers will be proud of. Few years ago, I saw a vision of a Japanese automobile company: “Produce the best quality cars for the lowest possible price.” This is an excellent example of a good vision as it is something that everybody in the company can share and be proud of. The direction is to build a quality cars and every employees want their products to be high quality. They will align whatever they do to achieve that “quality” vision. A vision like that also shows that the owner care for the customers too as they can benefit from buying a “quality product at the best price”. It sends a message to employees that the owner place the best interests of customers ahead of the company.

A vision is so important as it set the direction for other people to follow. It is an idea that can live forever, long after the people who created it have died. It is something that can be used to inspire those who are born many years into the future. Andrew Carnegie is one of the most richest people in America in the early 20th century but he gave everything he had to charity such as building libraries, museum, student scholarships, and an university – Carnegie Mellon. He wrote:”The day is not far distant when the man who dies leaving behind him millions of available wealth which he cannot take with him. Of such man the verdict will be, ‘The man who dies rich, dies disgraced”. Few years later, that vision change another very rich man: Bill Gates. After he came back from visiting Carnegie Mellon and Andrew Carnegie grave, he announced that he will also give everything he has to charity.